"Tỉnh ngủ chưa?" Tần Lâm Xuyên ngồi thẳng người hỏi cô, buổi tối nhìn bé con ngủ không được thoải mái, anh rất muốn ngồi bên cạnh bé con, để cho bé con dựa vào mình mà ngủ.
"Anh ngủ đi, em đi toilet một chuyến, trời sắp sáng rồi." Tô Điềm vén rèm cửa sổ ra, bên ngoài đầy sương mù, lúc còn ở nhà ông cụ Tô, bọn họ thường phải dậy sớm hơn thế này để làm việc.
"Được." Ánh mắt Tần Lâm Xuyên triền miên quấn quýt, Tô Điềm đỏ cả mặt, muốn nhanh chóng chạy đi, lại sợ giẫm phải mấy người đang nằm trên lối đi, chỉ có thể làm bộ bình tĩnh rời đi.
Tần Lâm Xuyên cong môi cười, đôi mắt hoa đào lấp lánh say chết người.
Tô Điềm rời khỏi tầm mắt của mình, Tần Lâm Xuyên đợi một lát lại ngẩng đầu liếc một cái, đợi lát nữa lại ngẩng đầu liếc tiếp, sao có thể an tâm ngủ được.
Mà lúc này Tô Điềm vừa từ nhà vệ sinh đi ra đã bị bốn người bên ngoài chặn lại, thậm chí còn muốn đẩy Tô Điềm vào toilet.
"Nghe nói em gái nhỏ có rất nhiều đồ ăn ngon, lấy ra cho anh trai nếm chút đi." Bốn người thong thả đứng, cợt nhả, vây quanh Tô Điềm ở cửa toilet.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play