"Nhiều năm rồi cậu không tới, không chừng bên trong đã có người ở rồi." Nhà ở ít ỏi cỡ nào, những người kia mặc kệ là nhà của ai, chỉ cần thấy bên trong không có người, bọn họ có thể chiếm đoạt nhà của người khác, có người tình tình mềm mại, còn có thể bị người ta chiếm luôn phòng đi.
Trần Thanh Thanh không khỏi lo lắng nói, bọn họ một đường ngồi tàu hỏa với nhau, tình bạn phát triển, cả hai bên đều không khiến nhau khó chịu.
Trương Tú Tú không hiểu, không phát biểu ý kiến.
"Điềm Điềm, nhìn cái gì vậy?" Trương Tú Tú hỏi.
Tô Điềm nhíu mày, lắc đầu, cô vừa mới nhìn thấy một cô gái rất quen mắt leo lên một chiếc xe riêng, lúc này người có xe riêng rất ít.
"Trông thật oai phong." Trương Tú Tú không kịp nhìn, rốt cuộc đây là thành phố lớn, xe ô tô nhiều hơn chỗ bọn họ rất nhiều.
Tô Điềm lắc đầu, nhớ không ra, cũng không nghĩ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play