Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Điềm nói không ngừng nghỉ, đám người Tần Lâm Xuyên nghe mà ngưỡng mộ vô cùng, mà đám người ở phía đối diện nghe xong thì giật mình.
"Các anh có muốn bổ sung gì không? Không còn gì thì chúng ta mau trở về chuẩn bị, không lại có người rượu mời không uống, chỉ thích uống rượu phạt." Đôi mắt to long lanh nhìn về phía Tần Lâm Xuyên.
Tần Lâm Xuyên sờ cái đầu nhỏ của Tô Điềm, trong mắt mềm mại, tràn đầy nuông chiều.
"Ý của em gái tôi chính là ý của tôi, mọi người đừng có giả vờ đáng thương đòi chết, không có tác dụng với bọn tôi đâu." Ánh mắt lạnh lùng của Tần Lâm Xuyên đảo qua mọi người trong căn phòng, không nói thêm gì, dù sao ở đây đều là phụ nữ, trẻ em và người già, người có quyền quyết định trong gia đình không có ở đây, phải để những người này đi truyền đạt ý tứ, về phần bọn họ làm như thế nào, đó chính là chuyện của bọn họ, giống như bé con đã nói, nếu không nghe lời, thì đừng có trách.
"Căn nhà này là của bọn tao, bọn tao đã ở đây bao nhiêu năm rồi!" Bà lão khóc ầm lên, vỗ đùi, cứ như mấy người Tô Điềm đã đụng chạm gì bà ta vậy.
Bà ta không dám nhìn sắc mặt của mấy hộ gia đình thuê nhà ở đây, tất cả đều do lũ ranh con này.
"Sống rất nhiều năm là thành của bà? Vậy con đường kia bà đã đi nhiều năm như vậy, tại sao lại không có tên của bà?" Tô Điềm vừa dứt lời, Tô Khải lập tức nở nụ cười, cô em gái này đúng là.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT