"Thầy Lưu, thầy phải làm chủ cho em, em không biết tại sao nữa, tự dưng Tô Điềm đánh em, huhuhuhu." Tô Mộc Dao ôm mặt khóc, cực kỳ uất ức.
"Em xin lỗi thầy Lưu, em không nên phòng vệ chính đáng."
"Ồ? Nói cho tôi biết, bất kỳ ai trong số các bạn đều có thể nói cho tôi biết. Tôi tin rằng mọi người đều có trái tim trong sáng và đôi mắt tinh tường, không thiên vị bất kỳ bên nào và kể lại mọi chuyện một các chân thành."
Học sinh nhao nhao nói ra, thầy giáo Lưu không hỏi mấy người Trần Tịnh, cũng không hỏi mấy người có quan hệ tốt với Tô Mộc Dao quan hệ tốt, chỉ hỏi những người khác.
Sau khi nghe xong mọi chuyện, thầy Lưu đen mặt.
"Các em tới trường học để làm gì, các em cố gắng thi đậu đại học là vì cái gì, cơ hội tốt như vậy chỉ để lãng phí cho các em sao? Mục đích ban đầu của các em là cái gì? Là đánh nhau ẩu đả, hay để trổ tài cãi nhau?"
"Các học sinh, cơ hội không dễ mà tới, chúng ta phải cố gắng trở thành người có ích, chứ không phải đến đây để gây sự, có thể vào trường này, đều là số một số hai, dưới áp lực quần chúng mà thi vào đây, chúng ta đâu cần phải lãng phí thời gian để đối chọi nhau, như vậy đâu có tốt gì cho các em đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT