"Hôm nay anh và Lâm Xuyên có việc, em gọi điện thoại xong thì nhanh chóng trở về, đừng đi lung tung khắp nơi, muốn đi đâu thì chờ đi cùng bọn anh, hoặc là gọi bạn cùng phòng của em." Tô Khải lo lắng dặn dò em gái.
Tô Điềm gật đầu ý bảo mình đã biết, lần nào anh trai cũng nhắc đi nhắc lại mấy lời này trước mặt cô, rốt cuộc anh là anh trai ruột, cô kiên nhẫn nghe anh trai lải nhải.
"Anh Lâm Xuyên, rốt cuộc hai người làm cái gì vậy?" Cô có chút tò mò, hai người này cứ thần bí chạy đi mỗi ngày.
"Không có gì đâu, bọn anh chỉ thu thập một ít đồ điện bỏ đi các thứ thôi." Tần Lâm Xuyên mỉm cười nhìn bé con.
"Khụ khụ." Tô Khải ho hai tiếng, anh ta cảm thấy xấu hổ, dù sao, thân là anh trai, tài sản còn không bằng một nửa của em gái, cửa hàng của em gái đã được trang trí xong, sắp khai trương, mà hai người bọn họ vẫn còn đang nghịch đống phế liệu kia.
"Hai người còn có tay nghề đấy sao? Có phải là biết sửa chữa đúng không?" Nói như vậy thì cũng có thể thu được lợi nhuận.
Nhìn Tô Điềm không hề khinh thường, ghét bỏ bọn họ làm cái này, hai người thở phào nhẹ nhõm, bọn họ biết cô không phải là người như vậy, nhưng vẫn sợ chuyện này khiến khó chịu, bọn họ muốn làm cái khác, nhưng mà không có đầu mối, không có chỗ bắt đầu, chỉ có thể tạm thời chậm rãi làm từng bước, không thể sốt ruột với kích động quá mức, nếu đến phút cuối mà bị thất bại thì chỉ có thể trách bản thân mình, bọn họ không thể chịu thua được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play