Chủ nhà còn chưa nói xong đã bị người dân phẫn nộ trong sân cắt ngang: "Ơ hay, mơ đẹp quá nhỉ, nhà này chính là của bọn tôi, chúng tôi đã ở đây mười mấy năm, cho dù anh bán đi thì sao chứ? Ngôi nhà này chúng tôi nói không trả là không trả."
"Thằng nhóc kia, tôi nói cho mà biết, coi chừng tiền mất tật mang." Muốn bọn họ chuyển đi sao, không có chuyện đó đâu.
Một đám phẫn nộ nhìn chằm chằm chủ nhà với hai người Tô Điềm.
Chủ nhà cười khổ một tiếng: "Cô thấy rồi đấy, như vậy mà cô còn dám mua sao?"
"Sao lại không dám, tiền tôi đã mang theo rồi, bây giờ bọn tôi đi tới một chỗ khác, nếu như hiện tại anh đang rảnh rỗi thì đợi lát nữa cùng nhau đi làm thủ tục." Về phần người uy hiếp cô, không cần phải vội, chờ khi nào căn nhà này thuộc về cô thì tính sau.
Hiện tại không sao cả, chờ làm xong thủ tục thì cô lại ra tay thu thập bọn họ.
"Tôi là người thích tiên lễ hậu binh, tốt nhất là mấy người hãy rời đi vào ngày mai rời, còn không thì... ha ha. À, đúng rồi, nhà chúng tôi có rất nhiều nam thanh niên, không nhiều lắm đâu, tầm mười mấy thôi." Tô Điềm nói xong, nhe răng cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play