"Được được được, chú nhất định làm được." Phùng Đề mừng rỡ, hai vợ chồng nắm tay nhau, kích động nhìn Tô Điềm, cuối cùng bọn họ có thể đặt chân ở thành phố Bắc Kinh rồi, có hy vọng có thể sống tiếp, cái nhà vô tình vô nghĩa kia, bọn họ không muốn trở về nữa, thời gian dài như vậy... bọn họ đã hết hy vọng rồi.
Tô Điềm tìm được một người hiểu về phương diện kiến trúc, vô cùng vui vẻ, nhưng sau đó cô nghĩ lại, muốn xây dựng nên một công trình kiến trúc, phải cần rất nhiều thứ, thậm chí còn phải vận chuyển đồ từ nước ngoài vào, nghĩ đến đây, tâm tư kiếm tiền lại càng thêm gấp gáp.
Đầu tiên cô phải đăng ký với công ty kỹ thuật xây dựng, nhân viên kỹ thuật chuyên nghiệp đã có, có nhân sự nhưng lại không có trang thiết bị kỹ thuật cần thiết cho hoạt động thi công, trước tiên có thể làm được cái gì thì làm trước. Về phần thiết bị trong nước không dễ tìm, cô... đúng rồi, cô có thể dùng không gian để đặt trang thiết bị phù hợp với thời đại này, tiền trong không gian có rất nhiều, tiêu không hết, cô không cần phải đi tới chợ đêm nữa.
Đám người Từ Bình đều rửa tay gác kiếm, một lòng đi theo Tần Lâm Xuyên tới đây.
Không biết tiền vốn khởi nghiệp của cô có đủ hay không, đăng ký một công ty kỹ thuật xây dựng cần bao nhiêu vốn để khởi nghiệp nhỉ?
Tô Điềm dẫn hai vợ chồng Phùng Đề đi gặp mặt đội ngũ kiến trúc tương lai của mình, thuận tiện nói cho bọn họ biết chuyện mình định xây dựng khu trung tâm thương mại. Mấy người kia vốn tưởng rằng sau khi cải tạo xong mấy ngôi nhà Tô Điềm đã giao thì không còn việc gì nữa, bọn họ đang không biết đi đâu, không ngờ thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chị Điềm lại có hoài bão lớn như vậy, bọn họ có hy vọng rồi.
Bọn họ nhất trí cho rằng, chỉ cần đi theo chị Điềm, nhất định sẽ có thịt ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play