"Cắt! Cái gì mà một gia đình lớn, lại còn coi như con ruột, lúc Tần Lâm Xuyên phải xuống thôn thì anh ấy còn chưa đủ tuổi, khi đó đáng lẽ phải là Tần Thụ Sâm xuống nông thôn, nhưng mẹ cô tâm tư nặng nề, sợ con trai bảo bối của bà ta xuống nông thôn chịu khổ, nên lén lút báo tên Tần Lâm Xuyên, báo thì báo đi, nhưng đừng có trộm giữ lại tiền trợ cấp cho thanh niên trí thức xuống thôn chứ, bà ta như vậy là không muốn để cho Tần Lâm Xuyên sống sót trở về, đúng là lòng dạ đàn bà đáng sợ nhất!
Năm thứ hai Tần Lâm Xuyên xuống nông thôn, chính sách nói là trong nhà chỉ được ở lại một người, mẹ cô tiếc cả hai anh em cô, để cho người cha tốt nhường công việc của mình cho người con riêng Tần Thụ Sâm, đúng là cha hiền con ngoan, con ruột của mình thì không đau lòng, vội vàng đi chăm sóc con riêng, người xưa nói không sai, có mẹ kế thì có cha dượng, đúng là không phải tự nhiên mà có.
Cô thấy mẹ cô có lợi hại hay không, người đẹp hết thời rồi, nhưng lại có thủ đoạn mưu kế nha, mê hoặc đàn ông đến mất hết hồn vía, nghe lời bà ta răm rắp, đúng là khó lường, thật là tài giỏi. Cô là con gái ruột của kẻ thứ ba, có phải cô được truyền lại những kỹ năng đó của mẹ cô hay không? Không phải là sau này cô định tiếp bước con đường rực rỡ của mẹ cô chứ? Chậc chậc chậc, đúng là có bộ mặt dễ coi, nhìn ánh mắt kiên cường của cô kia, nhìn tư thế mềm mại của cô kìa, may mà tôi không phải đàn ông, không hiểu cái gì là thương hoa tiếc ngọc."
Dám bôi nhọ người đàn ông của cô, vậy thì chờ bị cô lột xuống cái bộ mặt giả dối kia đi.
"Sao, không còn gì để nói à? Thứ phụ nữ giả dối thích ăn cháo đá bát, ác ma ăn tươi nuốt sống, bánh bao máu người có ngon không? Ăn mặc đều là của mẹ Tần Lâm Xuyên, mà mẹ cô còn là kẻ thứ ba giật chồng người khác, dùng của người ta, ăn của người ta, thế mà còn muốn làm khổ con trai của người ta, buổi tối đi ngủ không thấy lương tâm bất an à? Lấy đâu ra mặt mũi để cho con trai ruột cõng con riêng thế, bản thân bà ta thích làm rùa đầu xanh không có nghĩa là người khác cũng thích, bà già không biết xấu hổ, cô học từ mẹ cô đúng là trò giỏi hơn thầy."
Tô Điềm càng nghĩ càng tức giận, cái miệng nhỏ nhắn mắng không ngừng, đánh Tần Lâm Lâm trở tay không kịp, sợ muốn chết, há miệng nửa ngày không nên lời, thẳng tắp ngã xuống.
Tô Điềm híp mắt, dao nhỏ bắn về phía Tần Thụ Sâm sợ hãi rụt rè trốn ở góc tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT