Tô Điềm nghĩ, đây là bà lão có chuyện xưa, còn là một bà lão rất lợi hại, cô không lên tiếng, theo thói quen mà thôi, bước đi còn rất nhẹ, thế mà bà lão mắt mù này lại có thể phát hiện ra cô, không giống một bà lão bình thường.
"Thầy?" Tô Điềm vừa nhấc chân chuẩn bị rời đi, không ngờ lại gặp thầy Lưu ở trong ngõ nhỏ này.
"Là bạn học Tô Điềm à, em ở đây làm gì thế?"
"Em muốn tham gia câu lạc bộ, nhưng em không có nhạc cụ, nghe bạn em nói nhạc cụ bên này rất tốt nên em tới đây xem một chút." Đối với vị thầy giáo già cống hiến hết mình cho việc nghiên cứu học thuật, Tô Điềm trả lời rất tôn kính.
Đôi mắt thầy Lưu sáng lên, ông ta biết đứa nhóc này là một đứa tính tình cứng cỏi, sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để hấp thu kiến thức.
"Vậy em đến đúng chỗ rồi, nó ở ngay phía trước, em biết chơi loại nhạc cụ nào?" Thầy Lưu chỉ phương hướng cho Tô Điềm.
Tô Điềm ngượng ngùng nở nụ cười: "Thầy, em không biết chơi cái gì, nên bây giờ em muốn đi xem một chút, sau đó bắt đầu học."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT