Lúc ấy sự nghiệp của bọn họ vẫn còn ở trong giai đoạn mở đầu, trong nhà lại không có gì đáng để nhớ tới, bọn họ từ chối lời mời của Trương Tú Tú, không ngờ, vừa mới trôi qua vài ngày, bọn họ cũng phải về thôn.
"Đúng vậy, ai mà ngờ được chứ? Đúng là người tính không bằng trời tính." Mẹ Tô không còn cảm giác mới lạ khi ngồi trên tàu hỏa nữa, nói thật, ngồi trên tàu hỏa còn không bằng bà sảng khoái cuốc đất ở trên ruộng. Mùi mồ hôi, mùi chân thối, đủ thứ mùi hỗn loạn, đúng là có thể khiến người ta chết ngạt, vào mùa hè thì càng không phải nói.
"May mắn chỗ ngồi của chúng ta thông nhau." Mẹ Tô nhìn chỗ ngồi của cả nhà mình, bảo cha Tô và Tô Khải đưa bọn họ đến chỗ cất hành lý.
"Lần này chúng ta đi gấp quá, không mua được giường nằm." Tô Khải tiếc nuối nói.
Lần trước bọn họ tới đây, bởi vì không có chỗ ngồi giường ngủ, khiến người quen làm việc nhà nông như anh ta ngủ đau cả lưng, Tô Khải đã âm thầm thề trong lòng lần sau nhất định phải mua được giường nằm.
Đây là một nguyên nhân, nguyên nhân còn lại là anh ta muốn thử một lần vừa ngồi vừa nằm tàu hỏa xem như thế nào.
Kết quả là lần này lại không mua được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play