"Không cần chị quan tâm, tự để ý chính mình đi." Mẹ Tô nói xong lập tức quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, hiển nhiên là không muốn phản ứng người phụ nữ trung niên này.
"Nhìn cô em kìa, tôi chỉ nói như vậy mà cô em còn tức giận, còn không phải do tôi thấy con gái của cô lớn rồi, tôi muốn tốt cho cô nên mới nói về việc hôn nhân, có cần phải nhăn mặt như thế không?"
"..."
Mẹ Tô dường như không nghe thấy, cha Tô trầm mặt không nói một lời, hai anh em Tô Điềm và Tô Khải lấy thịt bò khô ra gặm, lén lút nhìn, trong mắt tràn đầy hứng thú, từ trước tới nay bọn họ chưa được gặp loại người nào như này đâu.
Về phần nói cô không gả ra ngoài được, hoặc là giữ lại thành thù, Tô Điềm không hề để tâm, cái miệng rách kia nói gì đúng nấy thì mới là lạ.
Quá trình mẹ Tô cùng bác gái kia nói chuyện phiếm, những người chung quanh cũng nghe được, nhìn thấy bác gái vô duyên kia chọc mẹ Tô không thèm để ý nữa, còn liên tục nói, cũng cảm thấy bác gái kia vô cùng phiền, nhưng tất cả mọi người đều không đứng ra nói xen vào chuyện của người khác.
Về phần người nông thôn hay không, bọn họ không tin, có người nông thôn nào mà trông có tinh thần như nhà này không, không hề giống người lao động dưới đất một chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT