"Tôi là Tô Điềm." Tô Điềm xoay người nâng Trương Tú Tú sợ hãi che miệng đứng dậy.
"Không có việc gì, không cần sợ, có em ở đây rồi." Tô Điềm an ủi vỗ bả vai Trương Tú Tú.
Trương Tú Tú che miệng khóc, chị ta biết, nếu không phải vì mình cũng bị bắt theo, Điềm Điềm đã sớm chạy thoát rồi, tất cả đều do mình, lần trước cũng vậy, bị lợn rừng dọa ngất, vẫn là Điềm Điềm trói chị ta vào cây đề phòng bị ngã xuống.
Điềm Điềm luôn giúp chị ta, luôn chăm sóc chị ta, mà chị ta chỉ có thể làm vướng tay vướng chân.
Lúc này mấy cô gái trong phòng mới phát hiện, dây thừng trên tay ba người họ đã sớm được cởi, trong lòng cảm thấy tức giận, nhưng bọn họ còn muốn trông cậy vào mấy người Tô Điềm, cho nên không dám biểu hiện ra ngoài mặt, đem bất mãn đè xuống đáy lòng.
Mà cô gái vừa mới bị Tô Điềm dùng đá đánh vào miệng, rũ mi che đi sự oán hận trong mắt.
"Trước tiên cởi bỏ dây thừng của bọn họ, dùng cái này đi." Tô Điềm đưa cho Trương Tú Tú con dao găm gọt sắt như bùn kia, bảo chị ấy hỗ trợ cởi toàn bộ dây thừng trên tay mấy cô gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT