Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Điềm đỏ cả mặt, lấy tay vỗ nhẹ, đôi mắt to ngập nước thẹn thùng.
Cô thật sự quá đen tối rồi, tại sao lại nhớ tới những thứ này, tuy rằng cảm giác rất tốt, nhưng cuối cùng cô không dám, cũng không có cơ hội để sờ một cái, chỉ mới nhìn thôi, chờ lần sau nhất định phải tìm được cơ hội sờ đủ.
Hì Hì!
Tô Điềm cười ngây ngô!
Hai ngày sau, Tần Lâm Xuyên mệt mỏi đi tới bệnh viện, sau khi biết số phòng của Tô Khải, anh sải bước đi vào trong phòng bệnh, rất nhanh thôi là anh sẽ được nhìn thấy người khiến anh nhớ đến mỗi ngày, có thể ôm cô, nhất định lúc này cô đang rất sợ.
Về phần nghe nói anh vợ bị thương nhẹ, Tần Lâm Xuyên đã bỏ ra sau đầu.
Tô Điềm xách quần áo để cho anh trai thay và cơm cô tự mình nấu trong căng tin, từ bệnh viện tiến vào, cách đó không xa, bóng lưng đàn ông quen thuộc như vậy, cô cho rằng là mình bị hoa mắt hoặc là nhận lầm người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play