"Hai người có thể nhanh lên được không?" Tô Khải một mình rảnh rỗi đi ở phía trước, quần màu trắng cộng thêm một đôi giày thể thao màu trắng, mặc áo màu xanh nhạt, trên cổ áo treo một cặp kính râm, đầu tóc chải chuốt tỉ mỉ, tựa như một tên nhà giàu ăn chơi trác táng, lại tựa như một thiếu gia nhà giàu nhàn nhã tản bộ.
Tô Điềm một thân váy đỏ phô trương mà nhiệt tình như lửa, trên tay đeo vòng ngọc được Tần Lâm Xuyên tặng và đồng hồ Rolex, một tay khoác trên cánh tay Tần Lâm Xuyên.
Tần Lâm Xuyên một tay xách vali, một tay ngoan ngoãn để cho bé con dắt, quần âu phục màu đen, ống tay áo sơ mi trắng xắn đến khuỷu tay, đeo một cặp kính viền vàng, có vẻ rất nhã nhặn.
Nhìn ánh mắt bé con sáng lấp lánh nhìn mình, trong mắt chỉ có một mình anh, từ lúc nào mà anh biết bé con thích nhìn anh mặc áo sơ mi quần tây nhỉ? Từ khi nào biết bé con thích nhìn anh đeo kính? Trong tủ quần áo còn có một ngăn kéo chuyên môn để thắt lưng, bé con thích rất nhiều, anh chỉ có thể thỏa mãn cô.
Tần Lâm Xuyên híp mắt, trong lòng đã nghĩ ra vô số kế sách sau này để cho bé con ngoan ngoãn nghe lời, mà Tô Điềm lúc này không biết, chỉ vì mấy sở thích nhỏ của cô và lòng háo sắc của mình sẽ khiến tương lai sau này của cô khổ không thể tả.
Mà sau này Tần Lâm Xuyên đã dưỡng thành thói quen sưu tầm áo sơ mi và kính mắt, khi đó anh luôn hỏi cô, cặp kính nào đẹp, cái nào khiến cô có cảm giác, chiếc áo sơ mi nào cô thích nhất? Thật sự không biết, không phân biệt được, vậy thì thử từng cái một, thử đến khi cô thích mới thôi.
Nếu Tô Điềm biết chỉ vì cái sở thích thích dùng thắt lưng buộc eo của cô mà xảy ra nhiều chuyện như vậy, không biết cô có còn thích mua về như bây giờ nữa hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play