Trước kia, chị ta cho rằng anh trai coi như đã nở mặt nở mày hơn người khác, nhưng không ngờ lại trộm từ Tô Khải, hiện tại so sánh với hai anh em kia cùng thi đỗ vào Đại học Bắc Kinh, thật sự không có cách nào để so sánh.
Ba người bọn họ cùng đi tới cái trấn tối tăm như vậy không hề hòa hợp một tí gì, so với chị ta, cứ như là người của hai thế giới.
Chị ta vốn đâu cần phải chịu loại khổ này, Tô Điềm mới là đứa phải gả cho thằng ngu, nhưng vì sao nó lại muốn chạy trốn thoát chứ? Tại sao lại chống cự? Chú hai và thím hai vì không muốn con gái mình gả cho kẻ ngu, một tên quê mùa ở nông thôn lại liều lĩnh chạy tới trấn tìm tới tận cửa giải thích lý lẽ, nhưng cha mẹ chị ta thì sao...
Nếu không phải do Tô Điềm thi đậu đại học Bắc Kinh lại đúng lúc bị chị ta lấy được thư thông báo, sao chị ta có thể nảy sinh ra ý nghĩ ác độc kia, cuối cùng lại hại chính mình, lúc trước cho dù chị ta ghen tị nhưng chị ta vẫn sẽ chấp nhận số mệnh, chứ không phải như bây giờ, cuộc sống như này, vốn không phải của chị ta.
Hạnh phúc của Tô Điềm như tô điểm cho cuộc sống khổ sở của Tô Hiểu Vân, loại hạnh phúc này khiến chị ta hận không thể xé rách nó, căm hận vô cùng.
Chị ta hận cha mẹ, biết chị ta ở chỗ này chịu khổ, lại thờ ơ.
Chị ta hận anh trai của mình, rõ ràng nhìn thấy nàng bị đánh, lại nhu nhược trốn xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play