Thế nhưng đã bỏ lỡ thì chính là bỏ lỡ, trước kia mẹ Tô bị bà cụ Tô mắng chửi, lúc hai anh em Tô Điềm bị đánh đập bỏ đói, chỉ có một hai nhà vươn tay giúp đỡ một phen, mà bọn họ chỉ đứng một bên thờ ơ lạnh nhạt, cho dù có mấy người thấy không đành lòng, nhưng đều không đứng lên nói đỡ cho nhà Tô Điềm, càng không cần nói tới còn có người bỏ đá xuống giếng kia, chính mình sống không được như ý, trong lòng vặn vẹo muốn người khác phải sống khổ hơn mình, như vậy trong lòng mới có thể cân bằng lại.
Bọn họ không theo kịp bước chân nhà Tô Điềm, lúc nhà Tô Điềm cần tới bọn họ, bọn họ trốn đi thật xa, hiện tại cả nhà Tô Điềm đứng lên, không cần bọn họ giả vờ giả vịt tình nghĩa, thêu hoa trên gấm cho đẹp, làm sao có thể so sánh khi bọn họ tới đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi chứ, có nói tốt đến đâu nữa thì cũng vô ích.
Đương nhiên, trước kia bọn họ nhìn thấy cả nhà Tô Điềm sống tốt, bọn họ còn ghen tị, nhưng hiện tại, bọn họ không ghen tị nổi nữa, muốn ghen tị lại không biết nên bắt đầu từ đâu, không còn ở cùng một cấp độ, chỉ có thể ngẩng lên nhìn theo.
Tô Điềm nghe loáng thoáng mấy tiếng bàn tán ở phía sau, nhưng cụ thể bọn họ nói cái gì, cô không biết, bởi vì có Trương Tú Tú ở bên cạnh đánh gãy cơ hội nghe lén của cô.
"Điềm Điềm, Điềm Điềm, cuối cùng em đến rồi, ai da, chị chờ em thật lâu." Hốc mắt Trương Tú Tú rơm rớm nước mắt, nếu không phải Tô Điềm ở đây, chỉ sợ chị ta đã sớm sụp đổ, nếu không phải nhờ Tô Điềm, nói không chừng chị ta không được về nhà, không thể gặp lại cha mẹ, không thể cùng người kia ở bên nhau.
"Có Trương Lượng ở đây thì sao mà nhớ tới em được, đúng là quá khó khăn rồi." Tô Điềm vội vàng trêu chọc, chỉ sợ bị nước mắt Trương Tú Tú nhấn chìm, cô rất sợ thấy nước mắt của con gái rơi.
"Em đang nói cái gì vậy? Em mà nói như thế, chị không để ý tới em nữa." Thật là, chị ta đang khổ sở, Điềm Điềm xấu xa, luôn có biện pháp đánh gãy lời của mình, Trương Tú Tú mũi hồng, bĩu môi, không để ý tới Tô Điềm, nhưng hai tay lại gắt gao lôi kéo cánh tay Tô Điềm, rõ ràng lớn hơn Tô Điềm, nhưng đôi khi lại hành xử như bé hơn Tô Điềm, như một đứa trẻ con vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT