"Không cần không cần, ông đã lớn tuổi như vậy rồi, đã sống đủ rồi, không muốn phải chịu khổ nữa." Ông cụ Tô cúi đầu nói.
"Nếu ông nội đã nói như vậy, vậy ông ở nhà tĩnh dưỡng cho khỏe, một thời gian sau nhà cháu sẽ rời đi!"
"Đúng..." Ông cụ Tô còn chưa dứt lời đã bị Tô Điềm chặn họng: "Tuy rằng ông nội tạm thời không muốn đến bệnh viện thành phố kiểm tra một chút, nhưng mà ông lấy cho cháu xem sổ khám bệnh gần nhất ở trên thị trấn đi, cháu có một người bạn học có cha mẹ làm việc ở bệnh viện thành phố, để cho người ta xem một chút ông nội bị gì, đến lúc đó chúng ta không cần phải đi kiểm tra giày vò ông nội nữa."
"Cái này..."
"Không phải tôi không muốn đưa hồ sơ bệnh án cho mấy người xem, mà là..." Anh cả Tô khó xử lắc đầu.
"Có chuyện gì vậy?" Tô Điềm làm ra một bộ dáng rất khẩn trương.
"Lúc ấy ông nội cháu vừa nghe bác sĩ dặn dò xong thì trực tiếp ném hồ sơ bệnh án vào trong thùng rác, thở phì phò bảo chúng ta dẫn ông ấy trở về, ôi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play