"Cô giáo, em đi mang chén canh cho cô trước, hôm nay có món canh ngô sườn, rất thanh ngon, chúng ta đổi khẩu vị, chờ cô uống xong, em sẽ đi tìm thầy Lưu."
Tô Điềm còn có một ý riêng, cô muốn thử xem, nước linh tuyền có thể làm cho vết nhăn trên mặt cha mẹ hết đi rồi, tóc trắng cũng thành một mảnh đen láy, như vậy sẽ có hiệu quả đối với mắt của bà lão Lưu sao.
Bà lão Lưu để dành sức lực dạy cho cô, cô tự nhiên cũng sẽ báo đáp cho bà ấy.
Ban đầu cô muốn dùng nước linh tuyền loại bỏ sẹo cho bà lão Lưu, nhưng hình như tác dụng không lớn lắm, đã có giao dịch các vi diện rồi, thì sao cô lại bối rối chứ.
"Em nhớ để cho thầy của em một bát." Để cho ông ta không luôn luôn quanh quẩn bên cạnh nói chuyện phiếm với bà ấy, luôn cảm thấy đệ tử thiên vị bà ấy không hiếu thảo ông ta, thật là, có công phu đó, đi tìm một người bạn đời thì hay hơn nhiều, một bát canh có đáng sao.
Tô Điềm nhịn cười nói: "Được."
Tô Điềm bên này vui vẻ hòa thuận, bà lão Tô bên này lại không giống, ngồi ở phòng khách không yên lòng nhìn chằm chằm vào điện thoại, nhưng cuộc điện thoại mà bà ta mong đợi lại không gọi đến, trong lòng trộn lẫn các loại cảm xúc chỉ có bà ta mới biết, mắt quét tới ba ngày hai đầu không ở nhà của ông lão Tô, trong lòng đầy oán hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT