Bà lão Tô cười nói, thực ra bà ta không biết ông lão Tô để nói ra một câu bình thản mà là chỉ có bề ngoài thôi, trong lòng ông lão Tô nghẹn một ngụm máu, không dám ngẩng đầu lên, chỉ sợ bà lão Tô phát hiện ra gì đó.
Hai ông cháu đang nói chuyện thì bị bà lão Tô ngắt lời, đợi đến khi bà lão Tô rời đi, ông lão Tô vẫy tay, ra hiệu cháu trai rời đi, đã điều tra rồi thì tất cả thông tin chắc chắc đang đựng trong túi tài liệu.
"Ông nội..."
Ông lão Tô vẫy tay, ra hiệu cháu trai đừng nói nữa.
Tô Kình mím môi, cuối cùng không nói gì, lần này điều tra không phát hiện được bằng chứng có ích nào, anh ta rất muốn nói với ông nội là không biết có phải do ông già nên suy nghĩ quá rồi không. Nhưng một người thì có thể là nghĩ quá, nhưng hai người nghĩ như thế thì quá trùng hợp rồi. Với lại, từ khi anh ta có trí nhớ, ông nội luôn luôn ủ rũ không vui, rõ ràng sự nghiệp thành công, vợ chồng yêu thương nhau, con cháu quây quần, là một người đàn ông thành công nhất, có chuyện gì khiến ông nội buồn bã như thế? Mỗi lần bác sĩ kiểm tra sức khỏe đều nói ông nội nên thoải mái, buông lỏng tinh thần, anh ta không hiểu, có chuyện gì khiến ông nội cứ giấu kín trong lòng không chịu nói ra.
Tô Kính đưa túi tài liệu cho ông lão Tô, chưa kể sự kiện đã trôi qua vài chục năm rồi, nếu còn ai đó vẫn nhớ thì hoặc là qua đời rồi hoặc là không nhớ được, còn có, ngày xưa phía bên kia xảy ra chiến tranh càn quét, những người sống sót ai biết được liệu họ có rõ việc ngày xưa hay không, ông nội không nói ra được, anh ta chỉ có thể điều tra xoay quanh nhà Tô Hoà Bình.
Năm đó chiến tranh chín chết một sống, vợ ông ta là bác sĩ chiến trường đi sát phía sau bọn họ, luôn luôn cứu chữa thương binh, nhưng lúc đó thương tích của ông lão Tô quá nặng, được chuyển đến bệnh viện địa phương, khiến hai vợ chồng bỏ lỡ nhau. Chờ đến khi ông lão tỉnh lại thì đã là ba tháng sau rồi, chiến tranh đã kết thúc, họ chiến thắng, nhưng vợ ông lão lại mất rồi. Lúc đó vợ ông lão bụng to như cái nồi, nhưng vì không muốn chồng lo lắng, lại nói là do ăn nhiều nên béo lên, làm sao ông lão Tô có thể không biết tình trạng của vợ mình được, nhưng lúc đó tình huống khẩn cấp, ông ta chỉ có thể giả vờ không biết, muốn để bà ấy ở nhà, nhưng tính cách của vợ ông là người không chỉ lo cái thân mình, bác sĩ vốn thiếu người. Có thêm một bác sĩ, bọn họ mới có thể cứu được nhiều hơn một người, mười người, thậm chí nhiều thương binh hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play