"Đúng vậy, em chồng. Ô- à không không, không có gì." Cái miệng lớn của Diêu Lệ dưới ánh nhìn chết chóc của Lý Bình, vội vàng sửa miệng, lại bắt đầu bàn bạc kế sách.
"Gần quan được ban lộc, cậu là em chồng tương lai của Lý Bình, ở chung một nhà với người yêu tương lai của Lý Bình, không phải là rất dễ nghĩ ra cách sao?"
"Diêu Lệ, gần quan ban lộc không phải dùng như thế." Trần Tịnh thật sự sắp bị sự ngu ngốc của Diêu Lệ làm cho phát khóc rồi, sao lại dùng sai từ ngữ thế?
"Ví dụ... ví dụ." Diêu Lệ không cho là thế, cô ta chỉ nói ý nghĩa đại khái.
"Nắm chặt chút đi, chúng ta sắp đến năm ba rồi, việc lớn của đời người, chúng ta là một cái cũng chưa làm xong à!" Trần Tịnh già nua nói, một khuôn mặt búp bê nhăn nhó thành bánh bao.
"Cô nương Trần Tịnh, cậu nói có hơi khoa trương quá không, còn xa lắm mới đến năm ba, chúng ta năm hai mới vừa khai giảng chưa bao lâu đấy! Cậu điểm thời gian này là như thế nào vượt qua vậy?" Tô Điềm cười đùa.
"Bạn học Lý Bình, bạn học Tô Điềm cậu ấy đang đánh trống lảng, cô ấy loay hoay nói chuyện khác, nhanh trừng trị cô ấy." Nhỏ tuổi nhất có vị hôn phu rồi, bọn họ những người lớn lo lắng là đương nhiên, làm sao có thể phá sân khấu của cô ta thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT