Bà ta luôn luôn nhìn thấy ông ta quan tâm và nuông chiều người đàn bà kia như nào, luôn phải nhìn hai người bọn họ làm việc ăn ý với nhau. Bà ta muốn được như thế, bà ta ghen tị, nhưng bây giờ rõ ràng là cùng một người, rõ ràng là cùng một khuôn mặt, tại sao ông ta lại không đối xử với bà ta được như với người phụ nữ kia?
Vì sao?
Vì sao chứ?
Mọi người đều thích người phụ nữ kia hơn bà ta.
"Chỉ có đồ đàn bà cay nghiệt ác độc mặt dày như cô, tên đó coi trọng cô mới là lạ, cô nhìn lại bản thân mình đi, có còn một chút bộ dáng xưa kia không? Người ta nói thiếu nữ mười tám tuổi sẽ thay đổi, cô thì giỏi rồi, trực tiếp biến thành một kẻ không biết xấu hổ. Nhìn bộ dáng kiêu căng vừa nãy của mình đi, cái đồ mặt dày, sao cô có thể nói ra những lời kia được? Tôi còn thấy xấu hổ thay cho cô, không đúng, Tô Hạo Thiên nên thấy xấu hổ thay cho cô mới đúng. Đều là người có đầu óc có mặt mũi, bây giờ da mặt của cô đi đâu mất rồi?"
Bộ dáng bà lão Tô không biết ăn năn hối lỗi, thầy giáo Lưu trực tiếp chửi lớn, cái gì mà phong thái quý tộc, đi chết đi! Khi mà nhà ông ta tan nát, phong thái quý tộc kia của ông ta đã sớm mất đi rồi, giữ lại làm gì? Có ăn được không?
Bà lão Tô bị thầy giáo Lưu chửi từ trên xuống dưới, khuôn mặt thường xuyên được bảo dưỡng đỏ bừng lên, lúc xanh lúc trắng, môi run rẩy không nói được câu nào ra, chỉ có thể dữ tợn nhìn thầy giáo Lưu, nếu ánh mắt có thể hóa thành dao thì bà ta đã đâm hàng chục nhát lên người ông ta rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play