Cô không nói "ác giả ác báo" hay bỏ thêm đá xuống giếng là cô đã khoan dung rồi, những thứ như thông cảm và . vv. vv đó sẽ không tồn tại.
Còn việc lần này Tô Hiểu Vân có thể chạy trốn thì cứ tùy vào số mệnh của chị ta đi. Nếu sau này chị ta an phận không tính kế lên đầu mình nữa, cô sẽ không chủ động đi kiếm chuyện với chị ta, coi như là đặt dấu chấm hết.
Nhưng nếu chị ta vẫn không nhìn rõ tình hình mà đến kiếm chuyện thì đừng trách cô không khách sáo, từ bi với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân, từ trước đến nay cô không phải là người chỉ biết nhẫn nhịn, nhưng hiện nay cho dù Tô Hiểu Vân nhảy nhót đi đâu cũng không thể gây ảnh hưởng gì đến gia đình của cô, cô sẽ bỏ qua.
Chi nhánh mới của cửa hàng quần áo "Y Thượng" ở bên thị trấn Quan Bình là do Tưởng Lệ Lệ quản lý, mới khai trương được hai tháng, mà Tưởng Lệ Lệ nhìn thấy tiềm năng phát triển của nó, nhanh chóng đi vay tiền mua lại cửa hàng này, lúc thương lượng, Tô Điềm nói chỉ cần trả giá gốc của cửa hàng, Tưởng Lệ Lệ còn thấy ngại.
Đừng nói tới việc giá nhà luôn tăng, chỉ tính riêng việc làm ăn của cửa hàng vô cùng phát đạt thì giá cả của cửa hàng này chắc chắn không chỉ dừng ở mức giá ban đầu mà Tô Điềm mua.
Mãi tới tận khi Tô Điềm cười an ủi, bảo chị ta đừng nghĩ nhiều, Tưởng Lệ Lệ mới cố gắng ép xuống sự xấu hổ trong lòng mình.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Điềm bắt đầu lượn lờ đi tìm nhà cho mình, bất cứ ngôi nhà hay mảnh đất nào có tiềm năng phát triển, chỉ cần có tiền là cô sẽ mua, ngồi chờ sau này tăng giá, còn mấy khu thương mại, cô đã chuẩn bị tự xây một cái rồi, chắc chắn có thể tự giữ lại đồ mình thích, không cần phải mua gì hết, hơn nữa không có gì mà cô muốn mua hết. Nhà lầu có thì có, nhưng cô không thích, cô vẫn thích nhà có sân vườn, rộng rãi thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT