"Này mới là đứa xấu xí, con đĩ này!" Giọng nói của Tô Mộc Dao nghẹn ngào sắp phát khóc, cô ta có cướp không khí của Tô Điềm đâu, sao nó lại dám mắng cô ta?
Tô Mộc Dao luôn luôn là bảo bối trong nhà, cha mẹ yêu thương, anh trai che chở, người khác đều ân cần thân thiện với cô ta, không ai bắt nạt cô ta như vậy, đâu như Tô Điềm, cái miệng liên tục phun dao tấn công cô ta, suýt nữa khiến cô ta gục ngã, quả nhiên là thứ quê mùa lôi thôi chỉ quen mắng người.
"Đồ đĩ mắng ai cơ?" Tô Điềm ung dung đút hai tay vào túi quần, chân đi một đôi giày thể thao trắng, cô cảm thấy đôi giày này rất đẹp.
"Đồ đĩ đang mắng mày" Tô Mộc Dao không suy nghĩ gì liền tấn công lại
"Ồ, vậy ra cô là đĩ à?" Tô Điềm kéo dài giọng, đúng là giết người không thấy máu.
Chiêu này dùng quá hay, luôn có kẻ ngốc không kịp phản ứng lại.
"Nhìn mấy người xấu xí như nào kìa, được rồi! Chị đây không muốn nhìn mấy người nữa, tạm biệt nhé, sau này đừng có nhảy nhót khắp nơi, sẽ có lúc đá vào tấm sắt đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT