Không được, hôm nay không thể bỏ lỡ, cô nhất định phải đi đánh một trận, đánh nhau với anh ruột và chồng chưa cười thì không sướng, nếu đánh họ bị thương cô lại đau lòng, nhưng người khác thì khác, cô không hề thương tiếc tí nào.
"Thế em nói cho các anh biết, các anh đừng nói cho cha mẹ nhé, nếu không em sẽ không dẫn các anh đi đâu." Nếu bị cha mẹ biết, hai người lại phải lo lắng.
Tô Khải Tần Lâm Xuyên nhìn nhau một cái, cùng gật đầu: "Được rồi." Dù sao để cô đi một mình thì không được.
Nhìn hai người gật đầu, Tô Điềm lập tức kể cho hai người chuyện Tô Mộc Dao kiếm chuyện thách đấu với cô, Tô Khải búng vào trán em gái nói em gái ngốc, rõ ràng người ta là muốn thu thập cô, cô lại háo hức chạy qua.
Tô Điềm vung tay đẩy đi cái tay to trên trán, nghiêm túc nói, cô chính là muốn đánh người mới ứng chiến, nghe xong hai người suýt nữa bị sặc.
"Anh nói câu này. em có thể không dùng cái dáng vẻ chân thật đó không?" Rất có sự tương phản đấy.
"Vậy phải dùng kiểu nào?" Tô Điềm liếc mắt nhìn anh trai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play