Sau đó cha Tô không bao giờ thắc mắc nữa, cũng không chống lại, vì ông biết cho dù mình thắc mắc thế nào đi nữa thì ông vẫn là đứa con trai mà bà cụ Tô ghét, dù ông chống lại như nào thì cuối cùng vẫn phải nhượng bộ.
Nhưng hôm nay có người trực tiếp nói rằng cha Tô mới là con của ông lão, nếu cha Tô là con của ông lão, vậy thì 40 năm qua ông đang sống cuộc sống của ai chứ? Là ai thay thế cuộc đời của ông? Nếu là người đó, bà cụ Tô và ông cụ Tô có đối xử với người đó như cách họ đối xử với ông không? Có phải sẽ được đối xử công bằng hơn, có phải sẽ được ăn no, bị thương sẽ có người an ủi, có người may áo mới cho mặc?
"Xin lỗi con, là do cha vô dụng, cha... là cha đã không bảo vệ được hai mẹ con, để cho bọn họ có cơ hội lợi dụng, khiến con bị hoán đổi nhiều năm như vậy, để con phải chịu bấy nhiêu năm gian khổ." Đều là lỗi của ông ta, nếu ông ta cố chấp thêm một chút nữa, quân đội phía sau nhất định sẽ đi theo, như thế ông ta sẽ không phải chia lìa với Âm Lan của mình. Một lần chia cắt này kéo dài tới mấy chục năm, cho dù đã tìm được con trai rồi, nhưng vợ của ông ta đang ở đâu? Lần chia tay này có phải sẽ thành lần chia tay vĩnh viễn của bọn họ hay không? Ông ta không dám nghĩ, ông ta không dám nghĩ tới dù chỉ là một chút.
Nước mắt ướt đẫm khuôn mặt của ông lão Tô, thực ra sức khỏe của ông ta không được tốt lắm, nếu không phải ông ta không cam lòng mà gắng gượng cho tới bây giờ, có lẽ ông ta đã ngã xuống từ lâu rồi.
"Bây giờ ngài có bằng chứng gì để chứng minh hay không?" Cha Tô vội vàng đỡ lấy ông lão run rẩy sắp ngã xuống, ông không tâm trạng của mình bây giờ là gì, không thể diễn tả được, cực kỳ hoang mang mơ hồ.
"Không dám chắc chắn thì cha nhất định sẽ không nói, trước đây cha đã nghi ngờ rồi, vì sao con lại giống cha như thế, còn Tiểu Khải cũng có vài phần giống cha. Cha không dám nói vì cha sợ phạm phải sai lầm, sẽ gây ảnh hưởng tới gia đình của con. Hôm nay con dẫn cả nhà đi theo cha tới đây có được không?" Ông ta không muốn chờ thêm nữa, cho dù phải rạch mở vết thương mà Âm Lan đã để lại thì ông ta cũng muốn nhận lại con ruột của mình.
Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy nên khi nhìn thấy ông, ông lão lại kích động đến thế, cứ có thời gian là lại qua đây, không chờ ông tới lúc đóng cửa thì ông lão sẽ không rời đi. Không chỉ hỏi từ bé ông đã trải qua những gì mà còn hỏi tình hình gia đình của ông. Trước kia cha Tô cho rằng người già tuổi cao thích nghe những chuyện này, không ngờ thực tế là ông lão đang điều tra mình, vì nghi ngờ ông là con trai ruột của ông lão nên mới như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT