Bà ta đúng là đã cứu một kẻ vô dụng, thỉnh thoảng còn lấy tiền phiếu từ tay bà ta.
Bà cụ Tô lạnh lùng nhìn cha Tô, trong mắt tràn đầy ác ý. Tại sao lúc đó bà ta không bỏ mặc nó ở trên núi tự sống tự chết đi, tự dưng lại giữ lại nó lao động kiếm công điểm cho nhà mình, nếu nó mà chết sớm thì đã không có ai biết chuyện này rồi.
"Thằng bất hiếu này, nhìn thấy mẹ già của mày bị người ta đối xử như thế mà mày còn cao thượng ngồi ở đó, không sợ bị sét đánh à?" Bà cụ Tô đã quen thói chửi bới cha Tô.
Ông lão Tô nghe thấy lời mắng mỏ của bà cụ Tô, lập tức nổi giận.
"Bà là cái gì mà dám tự xưng là mẹ của con trai tôi? Ai cho bà cái tư cách đấy? Nếu trời mà hạ sét thì chính là để đánh những người làm chuyện ác độc như bà! Ông trời không có mắt, nếu không người đầu tiên gặp báo ứng chính là mấy loại người như bà."
Lính canh hiểu rõ tâm trạng của ngài Đại Tướng, lập tức đá bà cụ Tô ngã xuống đất.
Bà cụ Tô chửi người quen miệng bị ông lão Tô mắng vào mặt, cộng thêm một cú đá của lính canh, khiến bà ta nhận thức được tình trạng lúc này của mình: người con trai mà bà ta luôn chửi bới đánh đập ghét bỏ, bây giờ không phải là con trai của bà ta nữa, không phải người mà bà ta có thể tự do sỉ nhục được nữa. Quần áo trên người bốn đứa kia chắc chắn không rẻ, từ nay trở đi đều không phải của bà ta nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT