Mẹ Tô cũng vui mừng, tuy khởi động máy kéo khổ cực, nhưng so với làm việc dưới ruộng còn thoải mái hơn nhiều, ai mà không muốn con gái của mình có một công việc dễ dàng chứ, ai ôi!! Con gái của bà có tài, biết chăn lợn, biết tranh thủ lấy công việc phụ trách chăn lợn về cho cha mẹ, còn được giữ lại một nửa chỗ lợn. Hiện tại bà có công việc, thật sự là quá tốt rồi.
"Để mẹ lấy quần áo mới may lại đây, ngày hôm nay mặc vào mà lái xe." Mẹ Tô phấn khởi mang bao quần áo mở ra, lấy một cái áo sơ mi mà Tô Điềm đã yêu cầu, dùng vải hoa nhỏ làm một cái áo sơ mi rất đẹp.
"Nhanh mặc thử vào đi, quần cũng mặc luôn." Mẹ Tô giục Tô Điềm đi thử quần áo, Tô Điềm chỉ có thể bất đắc dĩ làm theo.
Phần eo của áo hơi bó lại, ở trên in hoa màu hồng phấn, ở đây không có gương nên không nhìn rõ lắm, Tô Điềm quay người đi vào không gian, quần dài màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây, không phải loại quần rộng như trước, thắt lưng bằng thun, lúc co chân sẽ không có cảm giác bị buộc chặt, rất vừa người, Tô Điềm ở trước gương quay một vòng.
Tô Điềm tự kỷ ngắm nghía mọi phía, cô nghĩ, da của cô lại trắng thêm chút, qua một thời gian nữa, nhất định sẽ trắng hơn bây giờ, trên mặt dần có chút thịt, ai bảo cô có điều kiện để cải thiện cơ thể chứ.
Tiện tay buộc tóc dài thành búi. Được rồi, một cô gái ngoan ngoãn khéo léo xuất hiện.
Rộp rộp! Ăn ngon thật, hoa quả ăn không thấy ngán chút nào!
Muốn đem hoa quả bán ra, vậy phải đợi lát nữa quay lại, bây giờ cô không dám ở trong này lâu, miễn cho cha mẹ phát hiện.
"Mẹ thấy sao?" Tô Điềm ở trước mặt người nhà đi dạo một vòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT