"Có chuyện gì thì chúng ta đóng cửa lại nói chuyện, có người ngoài ở đây mà cứ phải làm ầm ĩ lên à? Vợ chồng với nhau bao nhiêu năm rồi, con cái đã lớn thế này rồi, không biết xấu hổ gì cả." Bà cụ Tạ vừa mới vào đã bắt đầu mắng mỏ.
"Người ngoài? Ở đâu có người ngoài? Tạ Âm Ý không nói cho bà biết sao?" Ông lão Tô không ép bà cụ Tạ ngồi phía trên, người ta không thèm, ông ta không cần giục, ông ta tôn trọng bà ta vì vợ của mình, chứ không dành nhiều sự tôn trọng cho bà ta.
"Nói cho tôi biết cái gì, sao lại không có người ngoài? Bọn họ không phải sao? Vì một người ngoài mà cậu lại để cho Âm Lan ngồi dưới đất như thế này, con bé sinh con nuôi con cho cậu, bây giờ cậu không cho nó một chút thể diện nào sao? Làm sao mà được?"
Một nhà toàn là kẻ thô lỗ, không biết mời bà ta ngồi ở trên, không có chút khôn khéo hay lễ phép gì cả, một đám không coi trọng chữ "Hiếu".
"Hình như bà đã già nên không nghe rõ tôi nói gì. Tôi hỏi bà, Tạ Âm Ý có nói cho bà biết chuyện ngày hôm nay không? Xem ra là không rồi, bà chạy qua đây vội vàng như vậy là có chuyện gì sao? Khiến cho bà lo lắng đến thế?"
Bà cụ nhà họ Tạ thở hổn hển vì phải vội vàng chạy tới đây, bà ta thực sự không nghe rõ những gì ông lão Tô vừa nói.
Bây giờ con rể nói như vậy trước mặt nhiều người, ném luôn mặt mũi của bà ta, lòng chìm xuống, sắc mặt đen xì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play