"Tôi luôn biết bà vẫn luôn thiên vị, nhưng tôi chưa bao giờ biết bà lại thiên vị đến thế, nếu không phải Âm Lan dẫn tôi về nhà, Tạ Âm Ý có thể gặp tôi ư?
Còn nói đến thích, cô ta thích tôi thì phải thích lại cô ta sao, không nhìn lại bản thân mình có gì mà muốn so sánh với Âm Lan."
"Tôi thiên vị sao? Nhà nào mà không thiên vị con út? Con lớn nhường con bé có gì sai? Chỉ có nó ngang ngược bất hiếu, không biết kính lão yêu trẻ."
"Cái gì cũng phải nhường, ngay cả đàn ông cũng giúp Tạ Âm Ý cướp, tôi chưa bao giờ gặp người làm mẹ nào như bà. Hai chị em bọn họ chỉ khác nhau một phút, chỉ bé hơn một phút thôi, sao bà có thể thiên vị được như thế?"
Ông lão Tô thật sự cảm thấy có lỗi với Tạ Âm Lan, ông ta có lỗi với vợ của mình, khi chưa gặp ông ta, bà ấy sống khổ sở biết bao, nhưng sau khi gặp được ông ta mới vài năm, lại vì ông ta mà bị người khác...
"Chuyện đã thành ra như thế rồi, mấy người hãy sống tốt với nhau đi, tuổi đã lớn rồi! Hơn nữa, ân sinh không bằng ân dưỡng, Tạ Âm Lan chỉ biết sinh ra thôi, còn người nuôi chúng là Âm Ý." Bà cụ Tạ nói.
Bà cụ Tạ muốn làm chuyện này nhẹ nhàng trôi qua, muốn ông lão Tô chấp nhận việc này, làm sai cũng thành đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play