May mắn là ông lão Tô đã trải qua bao nhiêu sóng gió, là một người cường tráng khỏe mạnh, nếu không chắc chắn sẽ bị Tô Mộc Dao lắc ngã.
"Im miệng, mau về nhà!" Tô Gia Diệu tiến lên muốn kéo Tô Mộc Dao.
"Con không về, con không về, mọi người đều thiên vị Tô Điềm, rốt cuộc con có phải là con ruột của cha không? Sao cha có thể đối xử với con như vậy?" Tô Mộc Dao không phân biệt đen trắng, khóc lóc kêu gào với cha của mình.
"Cháu không xứng với cậu ấy!" Ông lão Tô lạnh lùng nhắm mắt nói, ông ta đâu phải không cho Tô Mộc Dao cơ hội đâu, nhưng cô ta đã làm gì?
Ở trường không biết học tập tiến lên, lại còn đánh nhau loạn xạ, thái độ kiêu ngạo kia, dựa vào cái gì? Mượn sức ai? Còn không phải ỷ mình là cháu nội của ông ta sao? Họ chiến đấu bằng mồ hôi và công sức của mình để có được thành tích như thế, không phải để cô ta lấy đi khoe khoang bắt nạt người khác, bản thân bọn họ còn không có thái độ kiêu ngạo như vậy.
"Dựa vào cái gì? Cháu không xứng, chẳng lẽ Tô Điềm xứng sao?"
"Đừng có kéo tôi vào chuyện này có được không?" Tô Điềm ngứa tay vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play