Yêu tinh nhỏ này đúng là cứ thích mài mòn ý chí của anh!
Còn Giang Thanh Uyên ở một bên, lần này chị ta không cười nổi nữa. Chị ta không thể ngờ, cô gái có khuôn mặt ngây thơ nhìn có vẻ nhỏ nhất này lại nói mấy lời khiến người ta nghẹn lời. Cái gì gọi là các anh chị? Chị ta chỉ mới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, chị ta đâu già lắm?
"Giám đốc Tần, cô bé rất dính anh nhỉ? Điều này khiến tôi nhớ lại khi tôi còn nhỏ, tôi cũng rất thích bám cha mẹ của mình." Giang Thanh Uyên cười nói, trực tiếp biến Tô Điềm thành đàn em của Tần Lâm Xuyên.
Tần Lâm Xuyên nghe thấy, ánh mắt trầm xuống. Anh biết bé con mặt non, so với anh phải nhỏ năm sáu tuổi, nhưng chị ta nói như vậy, rõ ràng là đang nói bé con nhỏ hơn anh một thế hệ, có phải là quá đáng lắm không?
Anh trông không tệ, bé con nhìn thấy anh thì cười sáng cả mắt, gần đây có phải anh quá sao nhãng chuyện quản lý thân hình với bảo dưỡng dung nhan không?
Giang Thanh Uyên luôn chú ý biểu tình thay đổi của Tô Điềm, nhưng không nghĩ tới Tô Điềm chỉ che miệng hi hi một tiếng cười, giống như không nghe hiểu. Không khác gì đấm vào một cục bông gòn, cực kỳ bất lực. Đây rõ ràng là một con ngốc non nớt, hoàn toàn không hiểu mấy lời kim giấu trong bông của chị ta, khiến chị ta không có chỗ ra tay.
"Ồ, đúng rồi, vừa nãy tiểu thư Giang có hỏi quan hệ giữa em với anh Lâm Xuyên là gì có phải không? Có phải là chị rất muốn biết đúng không?" Tô Điềm nghiêng đầu nhìn Giang Thanh Uyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT