"Hả, chuyện hôn ước? Chuyện hôn ước nào ở đây, bà còn có mặt mũi tới sao? Bây giờ không gả ra được thì để con trai tôi nhận, cái thứ rác rưởi đó cũng muốn con trai tôi lấy về sao?"
Tô Điềm chưa bao giờ thấy mẹ Tô nói lời ác độc như vậy, xem ra người đàn bà này chọc tức mẹ rồi.
"Bà thông gia, bà nói gì thế, hai đứa nhỏ là trai tình gái nguyện, chúng ta không thể ngăn cản tình yêu của chúng nó, bây giờ không làm vậy được đâu."
Tô Điềm nghe một lúc mới rõ ràng, đây là mẹ của Lưu Lan nhà họ Lưu cùng thôn, thì ra là mẹ của vị hôn thê cũ của anh trai. Hôn ước hủy bỏ rồi, không biết người nhà này lại ủ mưu gì, chạy tới đây đòi tổ chức hôn lễ.
"Lưu Lan nhà mấy người không phải thích đi nói chuyện với thanh niên trí thức trong thành phố sao, người ta là người thành phố, có ăn có mặc, sao không cưới về đi?" Mẹ Tô châm chọc nói.
Bà mẹ của Lưu Lan vừa hối hận vừa tức giận, nhưng ai bảo là con mình đẻ ra, may mà trước đó giữa hai đứa trẻ có chút tình cảm, bây giờ nhà cậu hai Tô đã ra ở riêng, còn biết lái máy kéo, sau này à, tính toán một chút, gả con gái qua đây, cha mẹ chồng còn trẻ, em chồng sắp được gả ra ngoài, chẳng phải con gái mình được làm chủ nhà, sống sung sướng sao?
Mẹ Lưu Lan càng nghĩ càng thấy tốt, nếu không phải có người trong nhà nói cho, nhà bà ta còn không biết nhà cậu hai Tô đã vùng dậy.
"Đều là lời đồn bên ngoài, không thể coi là thật, Lan Lan nhà tôi đối với Tô Khải là thật lòng, bà thông gia, chúng ta hãy ngồi xuống thương lượng một phen, không thể để mọi người nói cho qua chuyện chứ, bà không mời tôi vào ngồi một chút sao?" Vừa nói đã bắt đầu đi vào xem xét xung quanh phòng.
"Ơ, con rể đâu rồi, mẹ vợ tới mà lại trốn đi." Đúng là không có giáo dục, đây là được lái máy kéo, một bước lên tiên rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play