"Nghe nói Tô Điềm là em họ của cô." Giang Thanh Uyển tựa vào ghế sofa, hai tay ôm ngực, từ trên xuống dưới nhìn kỹ người phụ nữ dơ bẩn đứng trước mặt, trong mắt lóe lên một tia khinh thường. Bảo sao người ngoài nói Tô Điềm không phải là con của nhà này.
À không, nên nói là cả nhà Tô Điềm không phải con của người nhà quê, nhìn không giống với tổ tiên chút nào.
Giang Thanh Uyển không thể không công nhận, Tô Điềm thật sự có dáng người tinh xảo xinh đẹp, khí chất thanh nhã, còn người phụ nữ trước mắt chị ta thì trông rất tầm thường thô sơ.
Trong mắt Tô Hiểu Vân lóe lên tia ghen ghét: "Bây giờ nó leo cao rồi, không tính là em họ của tôi nữa."
Không ngờ lời nói của con nhỏ Tô Điềm chết tiệt đó là thật, cả nhà đó đều không phải là con cháu của nhà họ Tô cũ, bảo sao ông bà nội không thích họ, cố tình làm khó.
Bây giờ họ lại là người của gia tộc quân sự họ Tô ở thành phố Bắc Kinh, thật sự là quá đáng ghét.
Ông trời thật bất công, tại sao Tô Điềm càng sống càng tốt, còn chị ta càng ngày càng sa sút thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play