"Có phải bị ngốc hay không, có anh trai ở đây, không muốn gả ra ngoài, vậy thì bây giờ chúng ta ra ngoài tuyên bố tìm rể đi, em nói coi em mới bao lớn, có biết xấu hổ hay không, nói gì mà lấy chồng với không lấy chồng chứ."
Ánh mắt Tô Khải tràn đầy cưng chiều không chút che giấu, xoa nhẹ mái tóc đen của em gái, cảm thấy thỏa mãn. Ngay cả chuyện vừa nãy mẹ Lưu Lan tới cũng bị anh ta ném ra sau đầu.
"Con cảm ơn cha mẹ, cảm ơn anh trai, có mọi người thật là tốt." Thật tốt, kiếp trước không có duyên với cha mẹ, kiếp này cô có gia đình, có anh trai, cô vô cùng hạnh phúc.
"Anh trai, từ hôm nay trở đi, anh nhất định phải đề phòng mấy người đó, cũng phải đề phòng nhà bác cả nữa." Cô nghĩ thế nào cũng thấy sai, đã từ hôn rồi, coi trọng vị thanh niên trí thức rồi, một năm sau lại mặt dày tìm tới anh trai, nghĩ thế nào cũng thấy có gì đó không đúng.
"Em con nói không sai, con nên cảnh giác, sau này tránh xa người nhà đó ra, đặc biệt là đứa con gái Lưu Lan kia, mẹ của cô ta là cháu họ bên ngoại của bác cả con, là chị em họ của bác gái con." Nói không chừng là Trương Thúy Hoa gọi người đến.
Lần này mẹ Tô đã đoán sai, là do Tô Hiểu Vân lỡ miệng nói lúc đi sang thăm bà ngoại.
Về phần cố ý hay vô tình, nhất định là vế trước rồi.
"Anh trai, đặc biệt là nếu chị ta tự dưng té ngã hay rơi xuống nước ở trước mặt anh, nhất định phải né ra xa chút." Tô Điềm nghiêm túc nói những lời dọa người này với Tô Khải.
"Không, không thể nào."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play