Tô Vũ Tình cười ha hả nhìn một cái chồng của mình, còn nhảy vào góp vui nữa chứ.
Tô Khải cười rộ, bây giờ không còn bạn bè anh em gì nữa. Anh ta ngồi cùng Tô Thần, Tô Kình, Tô Thăng, Phó Dịch Phạn, Phó Tích An, muốn cưới em gái của anh ta không dễ đâu.
Tô Điềm trực tiếp cười ngã vào lòng mẹ Tô, mẹ Tô cưng chiều chọc trán con gái một cái, nhóc con vô tâm này, không biết họ làm cha mẹ có bao nhiêu khổ sở không nỡ.
"Con bé này." Bà lão Tô cũng mỉm cười chọc mũi Tô Điềm, cháu gái nhỏ mềm mại ngoan ngoãn đáng yêu, ở bên cạnh bà chưa được bao lâu mà đã đến tuổi lấy chồng rồi, trong lòng bà ấy không nỡ, nhưng họ vẫn phải kìm nén lại, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ.
Bà lão Tô cực kỳ yêu thương cháu gái nhỏ, việc được dính lấy cháu gái mỗi ngày còn quan trọng hơn dính người chồng già bốn mươi năm không gặp, đa số thời gian bà ấy đều hỏi khi nào thì cháu gái nhỏ của bà ấy mới tan học.
Từ khi bà lão Tô trở về, cuộc sống bình thường ở trường của Tô Điềm đã biến mất. Sớm đưa tối đón cháu gái đi học đã trở thành thú vui của bà lão Tô và ông lão Tô.
Con trai con dâu với cháu trai lớn đều muốn thử, lại bị hai người đuổi đi. Nếu không phải bà lão Tô sợ làm phiền mẹ Tô, bà ấy còn muốn ngồi đợi ở trong "Y Thường" mỗi ngày, nhìn cháu gái nhỏ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play