Lưu Lan hung tợn nhìn về phía Tô Hiểu Vân, Tô Hiểu Vân vội vàng lui về sau.
Tô Điềm híp mắt, xem ra Tô Hiểu Vân cũng biết chuyện này, thế mà lại muốn đẩy Lưu Lan cho anh hai, thứ con gái ác độc này, đừng có để rơi vào tay cô.
"Có nói bậy hay không, chúng ta để cho các thím nhìn xem, không thì đi tới phòng khám tìm bác sĩ cũng được." Cái bụng không che được nữa rồi, còn dám ngã vào nước, muốn đổ tội lưu manh đùa giỡn cho anh trai cô, lại không thèm che giấu cái bụng kia.
"Ô kìa, không nói thì thôi, tôi vừa mới nhìn đã thấy có gì đó không đúng, cả người gầy teo như thế, sao cái bụng lại lớn như thế, ít nhất cũng phải năm tháng." Thím Trương giả vờ giật mình một cái, bà ta ghét nhất loại phụ nữ chuyên giở trò câu dẫn, không có chút tự trọng nào.
"Không thể nào, lời của nhóc Tô Điềm nói đúng, đây là thấy thằng nhóc Tô Khải thành thật nên muốn người ta đổ vỏ rồi."
"Không được không được, chúng ta đi nói với công xã một chút."
"Các đồng chí nam cũng nguy hiểm đấy."
Mỗi người nói một câu chỉ thẳng vào Lưu Lan, trên mặt không che giấu sự khinh bỉ, nếu nhà ai mà cưới phải cô gái này thì đúng là nhục nhã tám đời.
Lưu Lan hoảng sợ, ban đầu chị ta vốn gọi Tô Khải lại gần rồi mở cổ áo ra, không cho Tô Khải chạy đi, cho dù như thế nào, Tô Khải đã nhìn thấy thân thể của mình thì phải chịu trách nhiệm. Ai mà ngờ được Tô Khải nhìn hiền lành như thế lại cứ như một con cá chạch, nhanh chóng xoay người bỏ chạy, nếu không phải Tô Hiểu Vân sớm qua đây hô to lên thì đoán chừng là đã chạy biến luôn rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT