Anh nói như thế thì Lâm Thính Vãn cũng nghĩ đến hàng xóm là nhân tố trọng yếu phi thường, cô không khỏi nghĩ đến hồi sắp tốt nghiệp đại học kia, chuẩn bị tốt nghiệp diễn xuất, còn muốn xác định con đường phía sau, cho nên cô tương đối vội vàng dọn nhà vào một căn hộ gần trường học.
Nhưng đám người ở chung cư đó tương đối phức tạp, hàng xóm cách vách là một người ngoại quốc, không biết sao mà nửa đêm người nọ lại hay mời một đám người về nhà chơi, ồn ào khiến người ta khó mà ngủ được, cô tìm người chủ bất động sản rất nhiều lần cũng chưa thể giải quyết được, sau đó báo cảnh sát một lần mới đỡ hơn một chút.
Ngay khi cô cho rằng việc này đã hoàn toàn được giải quyết thì có một hôm nửa đêm cô đang say giấc thì bỗng nhiên bị bừng tỉnh, sau đó liền nghe được ở cửa có động tĩnh gì đó, cô nhòm qua mắt mèo, đứng ngoài cửa là hàng xóm cách vách uống say đang không ngừng đá cửa nhà cô, trong miệng còn dùng tiếng nước ngoài mắng một ít lời dơ bẩn, cuối cùng thậm chí còn cầm lấy công cụ muốn cạy cửa nhà cô.
Cô ngay lúc đó còn tính là bình tĩnh, trước tiên liền cầm điện thoại báo cảnh sát, sau đó liên hệ người chủ bất động sản.
Cô vẫn luôn cảm thấy bản thân là một người vô cùng bình tĩnh, cho đến khi cảnh sát tới cửa giải quyết xong chuyện này, mang tên hàng xóm uống say kia đi, hành lang yên tĩnh trở lại, cô nhìn cánh cửa đã bị cạy hư liền ngồi sụp xuống đất như thể bị rút cạn sức lực, nửa ngày cũng chưa đứng dậy nổi.
Khi đó cô lấy ra điện thoại muốn gọi điện cho cha mẹ mình, kết quả một người cùng vợ mới và con gái đi du lịch Châu Âu, một người còn ở trên bàn mạt chược.
Thậm chí bọn họ cũng chưa hỏi đứa con gái này vì cái gì đã muộn như vậy rồi còn gọi điện thoại cho họ, càng không quan tâm hiện tại cô đang ở nơi nào, hàng xóm có thân thiện hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT