Lý Thiến nói, “Hình như đồng chí nữ kia phi thường thích Vãn Vãn, cho nên chúng ta mới thơm lây ăn bữa cơm này.”
Lý Bân sửng sốt một chút, nghĩ đến trước kia bọn họ cũng có không ít việc phải đến Cục Công An, hình như còn chưa từng ăn ở nhà ăn, nghĩ nghĩ lại nói với Lý Thiến, “Chị Thiến, Vãn Vãn là em gái tôi!” Trên mặt không giấu được nét tự hào.
Lý Thiến nhịn không được trợn trắng mắt, “Biết, ngày đầu tiên Vãn Vãn tới trong đoàn, cậu dẫn người đi tham quan đi.”
Nhà Lý Bân chỉ có ba anh em, cho nên mẹ anh ta vô cùng thích chị em nhà họ Lâm, trước kia mẹ anh ta còn nói với dì Hoa Trân muốn ôm Vãn Vãn về nhà nuôi.
Dì Hoa Trân luyến tiếc nên mới từ bỏ, tuy rằng không nuôi ở trong nhà, nhưng nhà bọn họ vẫn đối xử với Vãn Vãn như con gái ruột, thế cho nên Lý Bân cũng xem Lâm Thính Vãn như em gái mình, em gái mình ưu tú như vậy, sao có thể không kiêu ngạo chứ!
Ba người mới ăn cơm xong Trương Binh đã mang theo vài đồng chí công an lại đây, nói là lãnh đạo nghe xong báo cáo của Trương Binh liền vô cùng hứng thú với Lâm Thính Vãn, gọi cô cùng đến phòng họp mở họp.
Lâm Thính Vãn gật đầu cùng mọi người qua đó, phòng nghỉ chỉ còn lại Lý Bân cùng Lý Thiến, nhìn bóng dáng Lâm Thính Vãn rời đi, Lý Thiến nói, “Vãn Vãn thật là giỏi, sao có thể từ việc xe lửa đi qua thành phố nào mà có thể phân tích ra bọn buôn người bắt đứa bé ở đâu chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play