Lúc mọi người xuống lầu cũng là lúc Lâm Thính Vãn cùng Ngô Tú Lệ muốn rời đi, Phùng Giai Mỹ khó hiểu ‘sao đi nhẹ nhàng như thế?’
Chẳng lẽ là cố kỵ danh tiếng của đoàn? Nhất định là như vậy.
Dù sao cô ta cũng không còn ở trong đoàn bao lâu nữa, nên cũng không thèm để ý quá nhiều, nhanh chóng xông lên giả vờ quan tâm hỏi, “Đồng chí công an, các người muốn mang Lâm Thính Vãn đi đâu?”
Ngô Tú Lệ không quen Phùng Giai Mỹ, còn tưởng rằng chỉ là bạn bè quan tâm lẫn nhau, lại cảm thấy việc của Lâm Thính Vãn đáng giá ca tụng, cô ta cười khen ngợi nói, “Không phải đồng chí Lâm Thính Vãn bắt được bọn buôn người sao? Còn phỏng đoán ra nhà của đứa bé ở đâu, hiện tại đứa bé đã an toàn về đến nhà, lãnh đạo của chúng tôi muốn thưởng cho cô ấy.”
Vừa thốt ra lời này, người trong đoàn đều nhịn không được kinh hô một tiếng, “Đã tìm được nhà của đứa bé rồi à?”
Lý Thiến ở bên cạnh đảm đương nhiệm vụ giải thích, “Còn không phải sao, vẫn là Vãn Vãn của chúng ta lợi hại, đều do em ấy phỏng đoán ra được, nếu không phải nhờ em ấy, phỏng chừng hết năm nay cũng không chắc đứa bé kia có thể về nhà đâu.”
“Quá lợi hại!” Người bên cạnh cũng từng nghe Lý Thiến kể lại việc xảy ra ở Cục Công An ngày đó, chỉ là phỏng đoán chứ còn chưa xác định, mọi người cũng không quá để ý, rốt cuộc cũng không biết phân tích đó có đúng hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT