Mà Lâm Thính Vãn bên này vốn dĩ còn cảm thấy một mình cô không đến đoàn sợ đoàn trưởng sẽ bất mãn, kết quả ngày hôm sau trong đoàn thông báo khẩn cấp mọi người tạm thời không cần đến đoàn văn công, cụ thể khi nào đến thì phải đợi thông báo sau.
Hơn nữa tất cả mọi người bị hạn chế trong khu nhà ở, không có trường hợp đặc biệt đều không được phép rời đi.
Lâm Thính Vãn ngược lại rất thói quen, Cố Luật Hoài không ở nhà cô vẫn luôn ở nhà chị dâu, sáng sớm thức dậy dành hai giờ tập thể dục, sau đó chơi cùng cháu trai cháu gái, cuộc sống cũng coi như tạm ổn.
Hứa Yến cũng nhẹ nhàng không ít, lúc về nhà thấy Lâm Thính Vãn đã ở trong phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, cô ấy nhanh chóng lấy tạp dề tròng lên trên người, lại nhanh nhẹn tiếp nhận công việc từ tay em chồng nói, “Em chăm sóc bọn nhỏ cả một ngày rất mệt đúng không, để chị nấu cơm cho, em nghỉ ngơi một lát đi.”
“Quả Quả cùng Đậu Đậu đều lớn rồi, không mệt.” Lâm Thính Vãn cũng không nghỉ ngơi, mà giúp chị dâu nhặt rau.
Hứa Yến cười một tiếng, “Chỉ có em không chê hai đứa nó, càng lớn càng khiến người ta mệt mỏi.”
Lâm Thính Vãn nói, “Quả Quả cùng Đậu Đậu ngoan lắm, buổi chiều còn cùng em đến tư vụ mua đồ, cả đoạn đường đều là Quả Quả bê đồ giúp em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play