Chỉ nói bức tranh này đáng giá cất chứa, Cố Luật Hoài thấy Lâm Thính Vãn thích nghĩ đến cụ Trình bị hạ phóng đến nơi này lúc sau vì rất nhiều việc mà trạng thái tinh thần không được tốt, nếu là để vợ trò chuyện cùng cụ Trình, hai người lại có đề tài chung giám định và thưởng thức tranh thì nói không chừng ông ta sẽ có hi vọng vào cuộc sống này hơn.
Hơn nữa nghe giọng điệu của vợ đầy sùng bái cụ Trình, nói vậy cô cũng rất thích, liền mở miệng dò hỏi, “Vãn Vãn, em có muốn làm quen với cụ Trình không?”
Ý định ban đầu của Lâm Thính Vãn là biểu đạt sự yêu thích của mình, không nghĩ đến còn có thể gặp cụ Trình, đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn, “Có thể chứ?”
Cố Luật Hoài nhìn vợ cắn nhẹ đôi môi hồng như anh đào, chớp mi trong ánh mắt tràn đầy không thể tin được, đáng yêu như thỏ con lăn lộn trên nền tuyết.
Anh nhịn không được cúi đầu hôn lấy cô vợ đáng yêu của mình cười nói, “Đương nhiên có thể, chờ mấy ngày nữa anh nghỉ phép sẽ dẫn em đến gặp cụ Trình.”
Lâm Thính Vãn hận không thể vỗ tay nhảy cẫng lên, đây chính là đại sư mà đời sau có bỏ tiền đều không thể gặp được.
Cố Luật Hoài thấy dáng vẻ của người nào đó như một đứa trẻ, chỉ một chút việc nhỏ mà đã thoả mãn vô cùng, ánh mắt nhìn cô càng thêm ôn nhu chuyên chú, sao có thể đáng yêu như thế chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT