Lâm Thính Vãn vì kịp thời gian báo danh vào đoàn văn công, sau khi bán xong việc làm, hôm nay cha cô dẫn cô mua vé xe khởi hành vào trưa mai.
Nói đến việc khởi hành thì nỗi thương cảm ly biệt lại toát lên, Trình Hoa Trân là người luyến tiếc con cái nhất, bà ấy đem toàn bộ nỗi luyến tiếc chuyển đổi thành động lực chuẩn bị đồ đạc cho con gái.
Lâm Thính Vãn cũng vô cùng luyến tiếc, nhưng vũ đạo chính là ước mơ của cô, ở thời đại này thì đoàn văn công chính là cơ hội duy nhất của cô.
Ngày mai phải rời đi rồi, hôm nay Lâm Thính Vãn đang chuẩn bị đồ đạc, Lâm Thính Vân ở bên cạnh vừa giúp chị gái mình sắp xếp hành lý vừa quyến luyến không rời quấn lấy Lâm Thính Vãn, làm nũng với cô, “Chị ba, chị đến chỗ anh cả rồi nhớ viết thư cho em nha?”
Lâm Thính Vãn gật đầu, “Chị biết rồi, chờ đến nơi chị sẽ lập tức gọi điện thoại cho em.”
“Chị ba, em không muốn xa chị.” Cảm giác vừa mới thân thiết hơn với chị thì chị lại đi rồi.
Lâm Thính Vãn duỗi tay vỗ vỗ bả vai em gái nói, “Chị cũng không nỡ xa em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT