Cố Luật Hoài “Ừ” một tiếng cũng không nhiều lời chỉ hẹn sáng sớm ngày mai qua đây lấy báo cáo.
Chờ sau khi anh rời đi, Tống Kiến Quân mới khen lấy khen để Cố Luật Hoài với người bên cạnh, thật là người tốt mà.
Lúc này chuyến tàu của Lâm Thính Vãn đã tiến vào địa giới phương Bắc, lúc này trên không trung bông tuyết tung bay như lông ngỗng, ngoài cửa sổ trắng xoá một mảnh, sắc thái không hề phong phú như phương Nam, bên này đập vào mắt chỉ là một màu trắng xoá.
Lâm Thính Vãn đang chống cằm ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, xe lửa đã dừng tại nhà ga, đây là trạm thứ nhất từ khi tiến vào phương Bắc, trước trạm rất nhiều người đã đứng đợi sẵn, thời tiết cực kỳ rét lạnh cũng chẳng thể ngăn được sự nhiệt tình của mọi người, thấy xe lửa đến trạm người bế em bé, người khiêng hành lý vội vàng chạy đi, muốn tìm cửa ít người nhất xuống xe.
Lâm Thính Vãn nhìn dòng người cuồn cuộn hướng về phía cửa xe chuẩn bị mở, cũng đứng dậy sắp xếp lại hành lý một chút, cẩn thận đeo balo đựng tiền cùng đồ vật quý giá.
Anh cả lo một mình cô đi đường xa sẽ cực nhọc, cố ý giúp cô đặt vé giường nằm, tuy rằng vẫn kém hơn sau này, nhưng hiện tại vé giường nằm cũng không phải muốn mua là mua.
Cho nên đoạn đường này không có mấy người đi vé giường nằm, ban ngày cô đặt ba lô bên cạnh gối nằm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT