“Chị dâu, em vừa tới đây ngủ một mình cũng không quen, hay là để Đậu Đậu ngủ với em đi.”
Hứa Yến nhìn con gái ôm Lâm Thính Vãn không chịu buông tay, chỉ đành thỏa hiệp, nhưng lại quay đầu cảnh cáo con gái, "Không được làm cô ba mệt mỏi, nếu không mẹ sẽ đánh con đó.”
Đậu Đậu vừa ôm Lâm Thính Vãn vừa gật đầu thật mạnh, “Con nhất định sẽ không làm ầm ĩ cô ba.”
Rửa mặt xong Đậu Đậu liền lên giường trước, nói là đi làm ấm giường cho cô ba, kì thực là sợ mẹ mình đổi ý không cho cô bé ngủ cùng cô ba.
Đêm đó Đậu Đậu thật đúng là ngoan ngoãn vô cùng, thậm chí nửa đêm mơ mơ màng màng tỉnh lại, còn chủ động cầm chăn đắp cho Lâm Thính Vãn, quả thực làm cho trái tim muốn tan chảy.
Để cho người ngay cả khi ngủ khóe miệng cũng mang theo nụ cười, khó trách người ta luôn nói con gái là áo bông nhỏ tri kỷ, cái này cũng quá tri kỷ.
Sáng sớm hôm sau Lâm Thính Vãn đã bị một trận tiếng kèn đánh thức, đứng lên thích ứng mấy phút mới nhớ tới chính mình đã đến nơi đóng quân của anh cả, nghe được phòng bếp đã truyền đến động tĩnh, cũng nhanh chóng mặc quần áo tử tế đẩy cửa đi ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play