Khi cậu bước tới, nghe thấy người kia đang khe khẽ hát kịch: “Dẫu cho hoa cỏ si mê người, sống chết tùy duyên chẳng ai oán, u buồn day dứt không ai trách, mong gặp lại hồn thơm sắc mộng, mưa âm nắng mờ… chờ mãi mới thấy được cội mai…”
Giọng người đàn ông này rất tệ, lại khàn đục và khô cứng, so với ca hát thì giống như đọc văn xuôi nhiều hơn.
Đoạn lời này trích từ màn thứ hai của “Mẫu Đơn Đình”, khi Đỗ Lệ Nương chết sau giấc mộng, hồn phách tiêu tan, hương sắc đoạn trường.
Bồ Dao tiến lại gần.
Người nọ như vừa phát hiện ra có người, lập tức cung kính hành lễ:: “Nhị thiếu phu nhân cát tường.”
Bồ Dao hỏi: “Ngươi là người mới?”
“Nô tài là Tiểu Vinh Tử được quản gia Chu phái đến để hầu hạ nhị thiếu phu nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play