Ba ngày sau, Dư thị thật sự cho mở một cánh cửa ở tiểu viện bên ngoài.
Không chỉ vậy, để tiện cho Lệ Gia Nhân lén lút tới gặp Bồ Dao vào ban đêm, bà còn rút hết thị vệ canh gác ở Tây viện, thậm chí khóa luôn cổng ngoài của tiểu viện, giấu chìa khóa dưới bồn hoa, chỉ có một mình Lệ Gia Nhân biết chỗ.
Nhờ đó, Bồ Dao trở nên tự do hơn nhiều, cậu có thể đi lại khắp Lệ phủ.
Thỉnh thoảng, Dư thị còn mời cậu đến viện của bà ngồi chơi, lấy cớ là mời cậu ăn bánh ngọt, nhưng thực chất là để làm công tác tư tưởng.
Dư thị mỉm cười dịu dàng: “Nương biết Dao Dao là một đứa trẻ ngoan ngoãn, tốt bụng. Không trách được Gia Nhân nhà chúng ta lại thích con như vậy.”
Mỗi lần đến viện của Dư thị, Bồ Dao đều quan sát kỹ. Cậu luôn cảm thấy nơi này có gì đó kỳ lạ, nhưng hỏi 057 thì nó bảo không phát hiện ra gì.
Dù bà nói gì, cậu cũng gật đầu đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT