Khi Nhàn Nguyệt chuẩn bị đi ngủ, nàng đang xõa tóc vừa chải đầu trước gương vừa nói chuyện với Đào Nhiễm thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Lúc đó đã là canh một, đêm khuya thanh vắng, mọi thứ đều yên tĩnh. Việc tuần tra đêm cũng đã xong từ lâu. Nhàn Nguyệt giật mình, tưởng là truyền đến tin tức có chuyện bắt trắc xảy ra dọc đường. Nàng vội vàng bảo Đào Nhiễm đi mở cửa, còn mình thì cầm tóc theo phía sau.
Cửa vừa mở, thì ra là Lâu tam phu nhân, phía sau còn dẫn theo bảy tám ma ma trên tay cầm đèn lồng, còn có đám nha hoàn đi theo sau, trông rất nghiêm túc. Lâu tam phu nhân đi đầu, trên mặt vẫn cười ngọt ngào hơn mật, vừa thấy Nhàn Nguyệt liền nói: "Sao muộn như thế này mà tiểu thư vẫn chưa ngủ? Vừa hay, đỡ phải làm phiền giấc ngủ của con."
Nhàn Nguyệt thấy không phải chuyện gì tốt, liền bước lên phía trước, chặn ánh mắt dò xét của mọi người nhìn vào trong phòng. Đào Nhiễm cũng thông minh, một tay đang giữ cửa lập tức nắm chặt, hai tay kéo hai bên cửa, đứng chắn ở phía trước.
"Đêm khuya thanh vắng, bọn ta đều đã ngủ rồi. Tam thẩm có việc gì gấp, cũng đành phải đợi đến ngày mai vậy." Nhàn Nguyệt thản nhiên nói.
Vài câu đối đáp qua lại này đã đánh thức Hoàng nương tử đang canh giữ Nhàn Nguyệt ngủ ở phòng bên ngoài. Bà cũng vội vàng khoác áo đứng dậy, bước đến hỏi: "Có việc gì mà gấp vậy?"
Bà vừa tiến lên, chắn ở phía trước, Nhàn Nguyệt liền thuận thế lùi về phía sau. Dù sao nàng cũng là tiểu thư khuê các, tự trọng, không dễ dàng đôi co với người khác, chỉ xỏ hài thêu hoa, mặc áo lót màu đỏ nhạt đứng sang một bên. Mái tóc đen nhánh buông xuống đến mắt cá chân, mềm mượt như lụa. Mấy ma ma nhìn thấy dáng vẻ lười biếng đầy quyến rũ của nàng, đều ngẩn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play