"Cô ấy cố tình nhắm vào tớ đấy!"
Đằng sau bụi cây rậm rạp, Khương Mịch Tuyết nghe thấy từ phía bên kia vang lên giọng nói đầy bực tức của Bạch Lộ Hàn: "A, cô ấy như vậy thật quá đáng!"
Bây giờ là tháng 9 nhưng nhiệt độ ở thành phố D vẫn chưa hạ xuống, những bụi cây thường xanh cũng không rụng lá, xum xuê đến mức có thể giấu được ba người trưởng thành bên trong.
Khương Mịch Tuyết không chút biểu cảm lật sang một trang kịch bản, tiếng xào xạc hoàn toàn bị che lấp bởi tiếng lá cây rung động tự nhiên.
Cô không khỏi nghĩ: Phải chăng mỗi lần mình chọn chỗ học thoại đều quá hẻo lánh rồi?
Khương Mịch Tuyết ngồi xổm bên trong, đang lẩm nhẩm học thoại. Bên ngoài, kịch bản của Địch Y Y đã tiến triển đến đoạn: "Tớ đã làm gì sai chứ? Tại sao cô ta cứ liên tục phá hoại con đường của tớ như vậy?"
Nếu cô ta có thể dồn hết năng lượng hiện tại vào việc diễn xuất, có lẽ cô ta đã có thể bắt đầu chạm tới danh hiệu Nữ diễn viên xuất sắc nhất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play