Từ Thư: "Tối qua tôi tự lái xe đưa cô ấy đến bệnh viện."
Có lẽ một số lời đã chất chứa trong lòng quá lâu, giờ đối mặt với Khương Mịch Tuyết, anh ta cũng coi như có một lối thoát để trút bầu tâm sự: "Không phải tôi nói khoác, những chiếc xe cứu thương đó có lẽ còn không quen đường xung quanh đây bằng tôi."
"Tiểu Lộ thực sự là một người rất tốt" anh ta đưa tay lên vuốt tóc: "8 năm trước khi cô ấy mới vào nghề, chúng tôi đều là những người không có nền tảng gì, cô ấy cũng không phải diễn viên được đào tạo bài bản, muốn nổi lên trong giới này, chỉ có thể cố gắng hết sức."
"Suốt cả năm, ngoại trừ một tháng về nhà ăn Tết, cô ấy gần như lúc nào cũng ở trong thành phố điện ảnh... Cô ấy sẵn sàng nhận bất kỳ vai diễn nào, kể cả vai quần chúng cũng vui vẻ đóng, nhiều nhất một ngày có thể chạy bốn năm trường quay, ốm đau mệt mỏi cũng là chuyện thường xuyên."
"Nói một cách hơi phóng đại, mấy năm đó tôi thực sự đã cùng cô ấy chạy khắp các bệnh viện lớn nhỏ ở thành phố D" Từ Thư nói với giọng tự giễu: "Nếu không thì đêm qua tôi cũng không thể kịp thời đưa cô ấy đến bệnh viện nhanh như vậy."
"Lúc khó khăn nhất, chúng tôi gần như chẳng còn đồng nào, chỉ có thể ở những nhà trọ giá rẻ nhất dành cho thanh niên. Nếu có phim thì xin cơm hộp của đoàn làm phim, còn không có phim thì chỉ biết uống thật nhiều nước lạnh để lấp đầy bụng… Có một ông chủ mỏ than từng nói muốn bao nuôi Tiểu Lộ, thật lòng mà nói, lúc đó tôi cũng thấy hơi động lòng nhưng Tiểu Lộ đã không đồng ý."
"Lúc đó tôi đã nghĩ, cô ấy nhất định phải thành công, nếu không thể làm nên chuyện gì thì sao xứng đáng với những khổ cực đã trải qua?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play