"Như vậy tôi cũng tạo ra giá trị lớn hơn cho hai người mà!!"
Khương Mịch Tuyết nhìn chằm chằm vào Vinh Dật, dường như đang cân nhắc tính xác thực trong lời nói của ông ta. Một lát sau, cô thu súng trên tay lại: "Được, anh đi đi."
Ban đầu, Vinh Dật có vẻ vẫn chưa tin, ông ga thử di chuyển vài bước, phát hiện Khương Mịch Tuyết thực sự không động thủ, lập tức như được ân xá, vội vàng bỏ chạy xa.
Trước khi bỏ chạy, ông ta còn đặc biệt hét lớn: "Vậy lát nữa chúng ta gặp nhau ở góc này nhé!! Tôi sẽ dẫn Tiểu Giang và mấy người kia đến cho cô!!!"
Lộ Tư Trạch gỡ tấm vải đen trên người mình ra, dù trời vẫn còn lạnh, cậu đã chạy đến mướt mồ hôi: "Hụ, chạy mệt chết đi được."
Cậu tìm một bậc thang ngồi xuống, vừa dùng tay quạt mát cho mình: "Vậy chúng ta đợi ở đây nhé?"
Khương Mịch Tuyết quan sát xung quanh một chút: "Không, chúng ta đổi chỗ khác đợi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play